Thứ Tư, 18 tháng 11, 2020

NHỮNG ĐIỀU HẠNH PHÚC CHO MẸ VÀ ĐÔI ĐIỀU MUỐN NHẮN NHỦ VỚI EM GÁI MEY

            Sau một khoảng thời gian trải nghiệm cuộc sống tự lập ở nhiều môi trường khác nhau, bản thân được trải nghiệm được nhiều cung bậc cảm xúc từ vui tươi, hạnh phúc cho đến sầu não, tiêu cực tột độ. Cũng nhờ đó mình mới hiểu và tôn trọng hơn giá trị của tình cảm gia đình hơn, đặc biệt là ba mẹ. Cũng vì điều đó mà từ một người đang có công việc và cuộc sống khá tốt tại Lào như Mey, mình đã quyết định xin nghỉ việc để trở về gần với gia đình mình hơn dù biết trước có thể mình sẽ phải bắt đầu lại từ đầu.
Có ba điều mình đã thực hiện được cho ba mẹ và cảm thấy rất hài long đó là:
- Phụ chi phí và công sức sửa hai căn nhà thuộc hai nơi khác nhau
- Tổ chức sinh nhật cho ba và mẹ 



- Chụp chung một tấm hình gia đình


            Tuy nhiên vẫn có một vấn đề lớn mà mình mất rất nhiều thời gian nhưng chưa bao giờ giải quyết được triệt để. Đó chính là em gái Mey - một cô gái khá mạnh mẽ nhưng cũng rất bướng bỉnh. Một cô gái 23 tuổi vẫn mang tích cách và hành xử như một bạn trẻ không bao giờ muốn trưởng thành. 
            Có thể Mey chưa hiểu em đã trải qua chuyện gì kinh khủng hay em đang phải chịu đựng điều gì nhưng Mey đã nhắc nhở và khuyên em nhiều lần rằng  " Ba mẹ chúng ta khá lớn tuổi rồi, em có thể kiên nhẫn và nhẹ nhàng một chút không" và " Em cũng đủ tuổi để có thể tự lập và tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình rồi đấy". Nhưng cái bản tính vốn cứng đầu, cố chấp và ỷ lại của em luôn khiến ba mẹ phải phiền lòng.
            Đặc biệt những ngày gần đây, ba mẹ gọi hỏi thăm em, quan tâm lo lắng và khuyên nhủ em vừa học vừa làm để đỡ đần một phần chi phí cho gia đình nhưng tại sao em lại lớn tiếng với họ rằng " Em có định hướng riêng, muốn đi học tiếp, không muốn theo ngành em đã chọn", rồi nào là "Đừng có nói nhiều về vấn đề của em". Em à, em đang ích kỉ lắm đấy, ở độ tuổi của em, các bạn của em đã đi làm và lo cho gia đình hoặc họ đã lập gia đình và gánh một trách nhiệm to lớn hơn rồi. Em cứ muốn mãi theo đuổi cái lý tưởng của em nhưng em chưa từng nghĩ ba mẹ đã tổn thất biết bao nhiêu công sức, nước mắt và tài chính vì em rồi. 
        Mey cũng đã nhiều lần phân tích, giải thích cái tứ tưởng của em rồi, vì sao em không chịu lắng nghe và ngược lại em lại còn mắng chị. Em chưa bao giờ trải qua cảm giác nghèo đến nỗi phải ăn rau thay cơm đúng không, em tưởng rằng đồng tiền kiếm được dễ dàng lắm phải khồng? Em đi làm được 40 triệu, em đóng góp vào chi phí sửa nhà, em nghĩ nó nhiều lắm hay sao mà em lại trách mắng mẹ vì xây dựng không hợp ý em. Chị và gia đình đã nói rất nhiều với em rồi và bây giờ cũng không còn lời nào để khuyên em nữa. Chỉ hy vọng đến một thời điểm nào đó, em sẽ cảm nhận được thế nào là cực khổ, thế nào là tổn thường và thế nào là mất mát?
        Điều mất mát to lớn nhất Mey từng nói với em chính là cách em ứng xử với ba mẹ, khi ba mẹ còn sống em làm tổn thương họ bằng lời nói và hành động không đúng dắn của em, hy vọng sau này nếu ba mẹ không còn thì em cũng đừng nói những lời như " Giá như lúc đó em biết điều đó sớm hơn". Em càng làm tổn thương ba mẹ bao nhiêu, Mey sẽ cố gắng để bù đắp lại phần tình cảm đó để không phải hối tiếc sau này. Hy vọng em có thể nhớ điều này. " GIA ĐÌNH LUÔN LÀ TẤT CẢ, KHÔNG GÌ CÓ THỂ THAY THẾ ĐƯỢC". 
Photo & Content by Mey